Theo lối Người xưa

Thứ tư - 12/02/2020 17:25

Theo lối Người xưa

Đường xưa trải ngập lá vàng
Lang thang một bóng dặm ngàn tôi đi,
Lạnh lùng tiếng khóc biệt ly
Quay lưng thế sự, có chi bận lòng
Tuyết sương đâu quản cội tòng
Mưa Thu, nắng Hạ, sương Đông ngại gì
Năm tàn, tháng lụi còn chi
Chiếc thân tứ đại có gì được thua
Có hoa nào nở bốn mùa
Đừng đem huyễn sự vào đùa chiêm bao
Trò đời bao cuộc đổi trao,
Có, không, được mất… nói sao cạn lời
Muốn lên mà hỏi ông trời
Trần gian sao lắm trò chơi lạ lùng?
Lối xưa muôn dặm chập chùng
Một thân, một bóng ngại ngùng chi đâu
Chạnh lòng trong cuộc bể dâu
Xuân xanh ngày ấy bạc đầu giờ đây
Bao năm chẳng quản thân gầy
Nắng mưa gì cũng lo bầy con thơ
Mong sao chúng hết dại khờ
Điên viên tuế nguyệt đề thơ nguyện cầu
Cầu cho thiên hạ đâu đâu
Hết vui mộng tưởng dứt sầu chiêm bao
Người xưa thấy cánh hoa đào
Mở tung lối nghẻn đi vào thiên thu
Trần gian khói tỏa sương mù
Đường xưa ta vẫn nhàn du một mình.
HT. Thích Nhuận Hải

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây